Những Thông Điệp bé Rong muốn gửi gắm Thiền Sinh
🐚 Bài 1 – Rong chơi giữa biển đời
Tưởng đâu rong chỉ là rau,
Ai ngờ lại hóa nhịp sâu tâm mình.
Một đời rong ruổi vô minh,
Trôi trong biển mộng – lặng thinh giữa dòng.
Miếng rong chạm nhẹ vào lòng,
Gọi ta trở lại – chẳng cần đi đâu.
🐚 Bài 2 – Rong rêu thói cũ
Ăn mà mắt ngó xa xăm,
Tay cầm, tâm chạy… chẳng nằm trong ta.
Thói quen phủ lớp rong già,
Nhiều khi chẳng nhớ: mình là ai đâu.
Một miếng rong chạm thật sâu,
Dừng ngay thói cũ – ưu sầu cũng tan.
🐚 Bài 3 – Rong chẳng cản sóng đời
Đời nhiều đợt sóng liên hồi,
Rong không chống lại – chỉ trôi dịu dàng.
Ăn trong lặng, chẳng vội vàng,
Miếng rong bỗng hóa đạo vàng giữa tâm.
Giữa bao biến động thăng trầm,
Rong không chống lại – chỉ nằm yên xem.
🐚 Bài 4 – Rong ruỗi tới tận mình
Miệng ăn, lòng lại rong chơi,
Chạy theo vị giác một đời chưa yên.
Một miếng rong gọi về liền,
Bỗng dưng chạm tới căn nguyên thăng trầm.
Rong kia không hát không ngâm,
Mà sao khiến dạ âm thầm thấy ta?
🐚 Bài 5 – Rong nhai, tâm biết đang nhai
Một miếng mỏng giữa đầu môi,
Vậy mà chạm tới những nơi an bình.
Nhai mà tâm chẳng xa mình,
Là rong hóa pháp, là mình hóa thân.
Miếng ăn đâu phải để ăn,
Là nơi tập sống một lần có ta.
🐚 Bài 6 – Có biết mình đang nhai không?
Tay đưa một miếng rong vào,
Lưỡi đang xúc chạm… tâm nào có hay?
Ý thì lạc tận đâu đây,
Mà thân thì vẫn từng giây vô hồn.
Chỉ cần dừng lại cho tròn,
Bỗng dưng rong vỡ – mà còn chính ta.
🐚 Bài 7 – Một miếng – một phút tu tâm
Một miếng rong rất bình thường,
Thường ăn như thể đoạn trường cũng qua.
Chợt nay nhai với thật thà,
Mới hay chưa sống trọn ra một lần.
Không cần ngồi suốt mười năm,
Chỉ cần một miếng – âm thầm tu tâm
🐚 Bài 8 – Vị rong hay vị thói quen?
Tay đưa rong biển đã quen,
Miệng chưa chạm tới – tâm chen ý rồi.
Nhai như mỗi bữa rong chơi,
Chẳng ai hay vị rong rơi giữa đời.
Một lần thật sự ăn thôi,
Mới hay thói cũ lâu rồi chẳng tan.
🐚 Bài 9 – Ăn rong, nghĩ chuyện đâu đâu
Miệng ăn rong, đầu nghĩ quanh,
Chạy qua cuộc họp, chạy quanh việc nhà.
Tưởng mình ăn chẳng sao mà,
Nào hay rong đã trôi xa khỏi mình.
Một lần nhai giữa lặng thinh,
Bỗng như tìm thấy bóng hình chân tâm.
🐚 Bài 10 – Rong là bài kiểm tra nhỏ
Tay đưa miếng nhỏ nhẹ tênh,
Tâm không có mặt – tưởng mình đang ngon.
Một nhai chánh niệm – chợt giòn,
Giòn không vì vị, mà hồn lặng yên.
Miếng rong – bài test dịu hiền,
Xem ta còn thức hay triền miên thôi.